You are not connected. Please login or register

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

BeNai
Thành Viên Vip

BeNai
Thành Viên Vip
Xa Rồi Áo Tím Sông Hương TrentraiXa Rồi Áo Tím Sông Hương Trenphai
Lâu rồi không ghé diễn đàn, hôm nay tái ngộ BeNai xin tặng các anh chị em một câu chuyện đọc cho đở buồn>>
_______________
Lâu lắm rồi em nhỉ?!! Nơi phương xa em nào biết có những chiều tôi lang thang trên sông Hương. Huế bây giờ vẫn thơ mộng như ngày nào, dòng sông Hương vẫn lãng mạn u buồn, con sóng nhỏ dịu dàng, mơn man gợi lại một cái gì đó rất xa xôi...
Dòng sông lặng lẽ trôi đi như thời gian. Con sóng như vẫn dịu dàng hồn nhiên như em ngày nào đó. Nhưng sóng làm sao biết được bên dưới cái dịu dàng, êm đềm kia là tất cả nỗi nhớ nhung, là cõi lòng, là kỷ niệm, là tình tôi dành cho em đang dậy sóng...
... Em áo tím thướt tha, phong thái thanh cao, dịu dàng, rất... thiếu nữ và rất... Huế, nón lá che nghiêng nửa mái tóc thề, e lệ, duyên dáng... Ngay từ phút gặp gỡ ban đầu, em đã làm tôi ngẩn ngơ...
Ngày ấy Huế vẫn thơ mộng, sông Hương vẫn dịu dàng, êm đềm như em vậy đó!
Chiếc nón bài thơ và tà áo tím của em đã thật sự cuốn hút tôi. Tuổi dại khờ của tôi gắn liền với một thời tôi đã đón đưa em mỗi buổi chiều tan học. Nhìn lại cuộc đời mình tôi nhận thấy những tháng ngày đó là thời gian đẹp nhất của đời tôi, và ngày ấy, nắng chưa nhạt màu và tôi còn yêu đời trẻ trung lắm!
... Em chợt đến, chợt đi như là gió, một chiều tan trường, em nói sẽ đi xa, xa mãi mãi, tôi thẫn thờ nghe lòng mình sụp đổ. Trời đã tắt nắng từ lâu, em ra đi quên nói lời từ giã, em sợ tôi sẽ thấy được những giọt nước mắt của em... Và giờ phút chia ly chóng vánh trôi qua...
Tôi và em đã trải qua một đoạn đời và chắc chắn em sẽ không bao giờ trở lại với dòng sông này nữa, hàng cây sẽ u buồn xơ xác theo tháng năm và chỉ một mình tôi ở lại với dòng sông buồn trầm mặc, với những chiếc lá khô rơi rụng lả tả bên đường...
... Tám năm rồi đó em! Có những chiều cô đơn tôi ôm đàn ngồi hát: "tôi có người em sông Hương núi Ngự..." mà nước mắt mặn môi. Bài thơ ngày nào tôi viết tặng em bây giờ vẫn còn dang dở bởi vì thiếu em, vì thời gian là những cơn gió vô tình miên man thổi tới... Tất cả đã xa, xa lắm rồi!
Tôi đang nhớ lại những ngày tháng xa xưa đó và hoài niệm về em: Một thời áo tím thơ ngây nhưng cũng đầy đắng cay, chua xót. Biết ở nơi xa xăm nào đó, em có nhớ đến ngày xưa? Một thời mà tôi và em đã...
Gió từ mặt sông vẫn thổi lên mát rượi, vương lòng tôi vang vọng mãi một khoảng trời xưa!...
Xa Rồi Áo Tím Sông Hương DuoitraiXa Rồi Áo Tím Sông Hương Duoiphai

Share this post on: reddit

No Comment.

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết

 
  • Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất